Mừng ngày phụ nữ Việt Nam, huyện có tổ chức
văn nghệ quần chúng nên Bo được anh dẫn đi xem. Là một người đàn ông
trẻ Bo khá háo hức tìm hiểu về phụ nữ, nhưng xem được chừng điệu múa và
hai bài hát thì Bo chán, nên nó kéo tay anh đòi
về. Nhưng về sớm thì mắc cỡ lắm, vì nhờ nét trẻ trung thanh tú của ku
Bo và sự từng trải xếp lớp (nhăn da mặt) của anh nên hai ông cháu
được ngồi hàng ghế đầu nên về là phải diễu qua hem biết là bao nhiêu
hàng ghế phía dưới... vậy nên anh nói Bo phải kiên nhẫn.
Nên
Bo hem dzui. Tới màn biểu diễn áo dài, cô người mẫu mới diễu ngang được
nửa sân khấu Bo bèn bình luận "Người mẫu gì mà mông lép như mông cá
lóc". Nó đang bực mình nên nói hơi to, hàng sau có mấy bà già nghe được
cười khúc khích. Mắc cỡ quá, anh bèn rầy Bo bất lịch sự, nó bèn chữa
lại như vầy: À, người mẫu gì mà...mông bự quá. Bà già ngồi kế bên Bo
cắc cớ hỏi chớ mông bự như gì, nó đáp luôn: mông bự như mông cá lóc!
(tại bà ngoại thằng Bo bữa chê má thằng Bo hem chịu ăn uống thành ra ốm
nhom, "mông lép như mông cá lóc". Thằng quỷ sứ hem biết đứng đâu nghe
được nên sẵn đem ra xài, chứ ông Hạc thì thấy rằng thì là..... cô người
mẫu đó chỗ nào cũng giống... cá lóc hết trơn.)
No comments:
Post a Comment