Showing posts with label con-ma-quan-do-oi. Show all posts
Showing posts with label con-ma-quan-do-oi. Show all posts

Sunday 10 August 2014

CON MA QUÁN ĐÒ ƠI (5)

Năm: Bị thẩm vấn


Nhưng trong xóm đồn rằng cô gái đó tự tử, anh nghe chuyện từ hôm qua nhưng anh không quan tâm, chủ yếu là anh và bác sĩ không bàn luận chuyện này khi có thằng Bo thằng Tèo, tụi nó giờ đã phát triển đến giai đoạn tai sói mồm vẹt rồi, cái lá rớt tuốt ngoài vườn chúng nó cũng nghe chứ đừng nói gì tới mấy cái chuyện nhảm, mà đã nghe là chúng nhắc lại như vẹt, nên cứ đến cuối tuần anh và bác sĩ trở thành hai ông già nghiêm túc, không nói bậy…
  

Saturday 9 August 2014

CON MA QUÁN ĐÒ ƠI (4)

Bốn: Em hong phải Nam Tào


Ngả người ra cái ghế bập bênh, một trong những đồ vật chẳng ăn nhập vào đâu trong khu vườn, ông xã (là anh khoái gọi ổng như vậy) khoan khoái duỗi thẳng lưng nhưng vẻ mặt vẫn mệt mỏi và ưu tư dữ dội. Không ưu tư sao được, khi mà ổng phải mò tới anh trong cái buổi sớm quắc này. Thường thì chốn này là chốn thư giãn nghỉ ngơi, trốn việc và trốn vợ già, nhưng nhất định không cần thiết phải mần vào lúc thiệt là sáng sớm.

Friday 8 August 2014

Con ma quán Đò Ơi (3)

Ba: Ông Xã


Sáng sớm, sương còn đọng trên lá và cả những nụ hồng trong vườn nhà anh vẫn còn đang ngái ngủ. Anh nằm ườn trên giường ngán ngẩm nghe con gà trống gáy, nó đã gáy chừng một chặp rồi, và đàn vợ gà béo mũm lười biếng của nó cũng đã bắt đầu la lối om xòm. Hừm, nghĩ đến việc cho chúng ăn là thấy mệt….

Kệ, ngủ nướng tí đã…

Saturday 8 February 2014

Con ma quán Đò ơi (2)

Thằng Tám, con ông lão chèo đò là người loan tin cái chòi có ma. Vì nó sợ bọn nam nữ cứ chui vách lẻn vô buổi tối thì chẳng bao lâu cái chòi sẽ tiêu tùng.
  

Thursday 30 January 2014

Con ma quán Đò ơi

Một: Quán Đò Ơi


Bên bờ sông có một cái chòi vịt bỏ hoang đã từ lâu, nằm ngay cái doi đất dưới chân cầu. Hồi trước, lúc người ta chưa xây cái cầu lớn thì nơi này là bến đò, và cái chòi vịt vốn là nơi ngủ đêm, ngủ trưa và ngủ ngày của vợ chồng ông lão chèo đò. Chừng người ta xây cầu lên, bến đò tạm dời về phía dưới chừng một cây, ông lão chèo đò nhổ cái chòi dời theo, cầu xây xong ổng lại nhổ cái chòi về lại. Nhưng cầu xây xong rồi thì không ai đi đò nữa, vợ chồng ông lão nằm trong chòi ngắm sông hai ngày đêm, rồi tuyên bố cho thằng con trai … thừa kế cái nhà và cái đò, hehehe…