Monday 13 November 2023

ACTS OF MERCY-BẢY ĐIỀU PHƯỚC THIỆN 6

 SÁU


Sam đang ngồi trên đầu giường, cúi người xuống để cột dây giày thì chuông điện thoại reo. Anh đứng dậy tìm chiếc điện thoại trong túi áo khoác đang treo bên lưng ghế

- Sam, Chris Coutinho đây. Tôi vừa nói chuyện với Reid xong, người mà nói chuyện với nhân viên FBI về vụ của Ross đó. Anh ta đã tìm thấy danh thiếp của nhân viên đó.

- Tuyệt. Ai vậy?

- Fiona Summer.

- Cám ơn nha Chris – Sam nói mà than thầm trong bụng.

- Anh có cần số của cổ không?

- Không, tôi biết kiếm cổ ở đâu mà.

- Nhớ giữ liên lạc nhé?

- Tất nhiên rồi, và cám ơn anh đã chở tôi đi vòng vòng hôm qua nhé.

- Có gì đâu. Anh lúc nào cũng có thể làm y vậy khi mà tôi đến .. mà anh đang sống ở đâu ấy nhỉ?

- Conroy, Pensylvania. Tin tôi đi, chỗ đó có ít thứ để mà đi xem lắm.

Tay thám tử cười và gác máy, và Sam ngay lập tức gọi một số khác. Ngay khi đầu dây bên kia thông, anh nói ngay “Này Will, nói mình nghe là Fiona Summer không có cái thẹo lớn trên mông cô ấy như mọi người hay đồn đi.

-                     Fiona Summer không có cái thẹo lớn trên mông cô ấy như mọi người hay đồn – Will Fletcher, bạn của Sam hồi còn làm ở Cục lập lại đầy long trọng. Anh ngừng chút rồi hỏi – Mà ai nói là Fiona Summer có cái thẹo lớn trên mông cô ấy thế?

-                     Ai đã từng làm việc với cô ấy mà mình biết đều nói thế.

-                     Sam, cậu quay lại Cục chưa? Nếu đã xong việc chạy đua loanh quanh trái đất thì quay lại tổ ấm của anh đi chứ.

-                     Mình quay lại Mỹ rồi và cũng xong vụ đi loanh quanh cho cả đời rồi. Kể cậu nghe sau, nhưng mình không quay lại Cục đâu.

-                     Khỉ gió, khi cậu gọi mình đã nghĩ thế. Mà tại sao lại hỏi về Fiona?

Sam giải thích cho bạn nghe mọi chuyện.

-                     Không có việc gì với cô ấy đâu – Will đảm bảo – Cô ấy chẳng qua chỉ quá cứng rắn thôi.

-                     Điều tốt nhất mà mình từng nghe về cô ấy đấy.

-                     Cổ không xấu như vậy mà. Miranda làm việc với cô ta và rất thích cô ta. Muốn mình hỏi Miranda không?

-                     Nếu cậu không phiền.

-                     Đợi máy nhé, đợi mình chút để mình tìm cô ta đã.

Sam nghe tiếng bước chân của Will vọng trên hành làng, một cuộc hội thoại ngắn nghèn nghẹt và sau đó là một giọng rõ ràng và rắn rỏi vọng đến tai anh

-                     Có phải Sam DelVechio đó không? Cái anh chàng cao, đen thùi lùi, và … anh biết đó…

-                     Ôi Miranda muôn năm dễ thương – Sam cười – Anh luôn thích và kính trọng bạn làm chung trước đây của mình – Công việc chuẩn bị cho đám cưới thế nào rồi?

-                     Thì vẫn đang tiến hành đó. Tất nhiên đám cưới sẽ rất hoành tráng ngoạn mục giữa gia đình đông đúc của Will với ba mình và rất đông thành viên gia đình của ổng nữa. Nhưng mà tụi mình vẫn sẽ chiến với đẳng cấp và sự hài hước như thường thôi.

-                     Chắc rồi – Sam cười lớn và nhớ lại lịch sử dòng họ của cả hai bên: Will là một trong chín người con của một gia đình khá bảo thủ ở Main, còn cha của Miranda là một ngôi sao nhạc Rock người Anh và rất nổi tiếng với nhiều cuộc hôn nhân của ông và con cái của ông còn nhiều hơn nữa.

-                     Vậy Will nói với mình rằng cậu định nghỉ việc ở Cục mãi mãi và nay làm cho một công ty điều tra tư nhân à?

-                     Ừ đúng đó. Đến lúc phải thay đổi rồi – Sam trả lời đơn giản

-                     Ừ, cứ làm gì mà cậu thấy cần làm thôi bồ tèo - Miranda trả lời. - Nhưng mà tụi mình nhớ cậu lắm, anh chàng mới không khá bằng cậu đâu mà lại còn chẳng hài tí nào nữa. – Cô ngừng lại một chút – Ít nhất thì cũng như một quý bà khác đã nói…

-                     Nói về một quý bà khác đó đi – Sam lại cười lớn lần nữa.

-                     Đó, Fiona Summer. Will nói cậu gặp rắc rối với bà ta à?

-                     Không, hay ít nhất là chưa. Mình đang làm vụ đầu tiên ở đây mà bà ta cũng có liên quan đến vụ đó nữa, bà ta chọn vụ này từ trong cả đống dữ liệu. Mình nghĩ bà ta có thể nhận thấy có gì đó liên quan, hoặc ít nhất có điều gì quen quen đến mức bà ta phải ghi chú lại.

-                     Thì sao?

-                     Thì sao gì nữa, mình đang hỏi xem bà ta có ác chiến như lời đồn không vậy thôi. Mình gọi cho hai đứa cậu là vì cậu dường như làm việc với tất cả mọi người rồi ấy.

-                     Buồn nhưng đúng. Nói mình nghe người ta nói gì về bà ấy nào?

-                     Mình nghe nói là bà ấy lúc nào cũng cho là mình đúng nên bà ấy “có một cái thẹo lớn ở trên mông” ấy.

-                     À, cái phần mà bà ấy luôn đúng trong hầu hết trường hợp thì đúng đó. Bả có bản năng kỳ lạ và không sợ làm theo chúng. Nhưng đến mức như mọc cái thẹo trên mông là hơi quá đáng đó, nếu như cậu cũng không phải là loại luôn cho mình đúng. Nhưng mà … nếu hai người tranh luận với nhau thì sẽ có một bên sai, và nếu là Fiona thì bà ấy có bản năng đấu tranh ghê gớm lắm.

-                     Will nói là cậu làm việc với bà ta.

-                     Trong nhiều vụ qua nhiều năm. Mình nghĩ bà ta giỏi và không đến nỗi mọc thẹo…nhưng mà mình cũng không phải loại luôn cho mình là đúng đâu.

-                     Cái đó giúp tớ nhiều.

-                     Fiona là một phụ nữ rất tự tôn, Sam. Bà ấy biết mọi thứ bà ấy cần phải biết và làm việc rất nghiêm túc. Đó gần như là tất cả đối với bà ấy. Thực sự thì mình nghĩ đó là tất cả trong cuộc đời bà ấy.

-                     Mình cũng nghe vậy.

-                     Còn nghe gì nữa không?

-                     Là bà ấy rất đẹp nhưng không hài hước tẹo nào.

-                     Không đúng đâu. Bà ấy rất đẹp nhưng không hài hước hả? Chỉ là bả không đi đùa dạo như bọn yahoo thôi.

-                     Cậu đang nói mình là bọn yahoo đấy hả? Sam làm ra vẻ mình bị tổn thương.

-                     Không đúng hả?

-                     Ờ, đôi khi – Sam phải thú nhận rằng đôi khi anh cũng đi đùa dạo lung tung – Cám ơn cậu đã chia sẻ nhé.

-                     Vậy khi nào cậu mời tụi mình đến nhà coi mấy phim mà cậu quay khi đi du lịch đó?

-                     Các cậu lúc nào cũng được đón chào mà. Nhưng ít nhất là cho tới sáu tuần nữa thì nhà của mình là một cái phòng khách sạn nhỏ xíu ở một thị trấn nhỏ xíu ở Pensylvania. Nhưng mà nếu tụi cậu không ngại lái xe thì mình sẽ giúp vui cho các cậu.

-                     Ờ để coi coi tụi mình có thể làm một chuyến đi dài vậy không – Cô ngừng một chút rồi tiếp – Nè Sam, mọi chuyện thế nào?

-                     Tốt hơn nhiều. Đi xa một chút đúng là hay thiệt và mình nghĩ giờ sống xa một chút cũng có lý lắm.

-                     Mình hiểu – Miranda thở dài – chỉ cần cậu biết là cậu có thể quay lại bất cứ khi nào cậu muốn, hay cần. Bạn cậu luôn yêu cậu và nhớ cậu đấy. Tụi mình luôn có đây khi cậu cần nhé.

-                     Mình biết mà. Cám ơn các cậu nhiều lắm. - Sam nuốt xuống khó nhọc – Cám ơn tất cả các cậu.

-                     Bạn bè chỉ để có vậy thôi mà, để ủn mông cậu chút mỗi khi cậu buồn chán. Sớm muộn thì ai trong chúng ta cũng thế thôi. Này, giờ thì cậu muốn nói với Will nữa hay vậy là được rồi?

-                     Vậy là được rồi, cám ơn Will cho mình nhé!

-                     Ok. Mà đừng có sợ Fiona nhé!

-                     Sợ á? Ai nói gì đến chyện sợ sệt đâu…??? Sam nhăn mặt và định cãi lại nhưng Miranda đã gác máy rồi.

NĂM


No comments:

Post a Comment