MƯỜI HAI
“Vậy, cậu thế nào?” – Sam thấy rằng sếp cũ và cũng là bạn lâu năm của anh, John Mancini, đang cố gắng một cách chật vật để tỏ ra thoải mái.
“Vậy, cậu thế nào?” – Sam thấy rằng sếp cũ và cũng là bạn lâu năm của anh, John Mancini, đang cố gắng một cách chật vật để tỏ ra thoải mái.
- Anh quả thực rất yên lặng hôm nay – Mallory thò đầu qua cửa văn phòng Sam – Tôi còn không chắc anh có ở đây nữa đó.
Cố gắng đầu tiên của Sam là từ chối mấy cái banh kếp mà Trula đã phần cho anh, dù biết rằng vậy thì hơi vô lễ. Anh chẳng còn tâm trạng đâu mà ăn. Nhưng anh muốn gặp Emma Caldwell và tốt nhất là phải gặp cô liền. Vậy nên dù muốn đóng cánh cửa trước lại sau lưng và giúp Fiona mang hết mấy cái hộp ra xe cho cô, anh vẫn quay lưng đi vào nhà.
-
Bữa nay cậu
làm sao đó – Trula vừa nhìn anh vừa cố gắng mở lọ anh đào mà bà làm mứt vào đầu
mùa, nhưng không thành – Cái bà Fiona này như thế nào mà làm cậu lo lắng dữ vậy
Sam?
-
Lo lắng hả? –
Sam nhăn mặt – Có lo lắng gì đâu.
Susanna Jones ngồi lên một nhánh của một cái cây đổ và lấy hai tay ôm đầu. Gần bốn giờ chiều rồi và cô cùng những người tìm kiếm khác đã tìm từng cọng cỏ trên vùng tìm kiếm hôm nay những ba lần so với chủ nhật mà vẫn không thấy bất cứ một dấu hiệu nào khả dĩ cho biết về sự mất tích của Ian Magellan.
BẢY
Những tấm hình từ ba hiện trường tội ác khác nhau dựng trên quầy bếp, dựa vào những cái lọ gốm xinh xắn có họa tiết nước Pháp, tất cả đều trống rỗng. Chúng không đựng bột mì vì Fiona chả bao giờ làm bánh trong đời, cũng không đựng cà phê vì bà thường chỉ uống cà phê trên máy bay và như vậy thì mua ngoài tiện hơn.
BÊN TRONG MỖI NGƯỜI ĐÀN ÔNG THỰC SỰ CHỈ LÀ MỘT ĐỨA TRẺ MUỐN ĐÙA VUI!
Anh ta thật xịn – Mallory lau qua loa một trái đào và cắn phập luôn trước khi Trula kịp ngăn cô lại. – em thích có một người vừa có bằng cấp lại vừa có kinh nghiệm sâu trong việc phân tích hành vi tội phạm, một người nhìn được vào tận tâm can bọn tội phạm ấy.
Trước ba rưỡi chiều hôm đó thì Sam đã kịp thấy hết thị trấn Conroy ở Pensylvania. Anh lái xe về lại thành phố từ căn nhà miền quê sang trọng của Robert, đi qua những cánh đồng rộng lớn có những cây ngô cao, và những vườn cây nơi mà đào đã được hái hết và táo thì vẫn còn đang chín.