Bo
học lớp 1. Cô giáo Bo trẻ và đẹp, và ngoan. Hết những chuyện lùm xùm
hồi đầu năm, cô không ghét Bo vì Bo không chịu học bán trú, vì ông của
Bo không chịu đóng tiền gởi xe (đi bộ đón không à xe đâu mà gởi) ...
Nhưng nhiều khi cô bực Bo lắm, vì Bo nhiều chuyện quá.
Như
hồi sáng qua, vô lớp cô dạy viết chữ mà lớp ồn quá, nói hoài không
được, cô ấm ức la mấy đứa làm cô buồn như chó cắn. Nghe tới chó, đám
nhóc nín liền, đứa nào đứa nấy nhìn cô nghi ngại (là anh đoán vậy, chớ
lúc đó anh đang ở nhà)
- Cô bị chó cắn ở đâu? - Bo hỏi, sau một hồi ngắm nghía hai cái chưn cô.
- Cô không có bị chó cắn, ý cô là mấy con không nghe lời làm cô buồn y như là bị chó cắn vậy.
- Trời, vậy cô phải nói là buồn như con chuồn chuồn chứ! - Bo thở dài.
- Không được, nói vậy là không đúng - cô đập thước cái rằm xuống bàn,
vì tụi nhóc dám ồ lên cười quá trời - Buồn như chó cắn là tục ngữ Việt
Nam, ý nói là... buồn dữ lắm.
Đám nhóc lại im lặng. Cô chơi
ăn gian ghê, đem tục ngữ ra ai mà biết gì đâu. Nhưng Bo quyết không
chịu, Bo là đàn ông trưởng thành rồi nên Bo thích chuyện gì cũng phải
hợp lý.
- Không đúng đâu. Tục ngữ nói là đau như chó cắn chứ. Chó cắn mới đau.
- Vậy bị chó cắn con có buồn không? - Cô nhất định không thua.
- Dạ không. Bo mà bị chó cắn là ông cho Bo đi ăn kem liền, Bo còn khoái nữa - Bo nhất định phải thắng.
- Bị chó cắn không được ăn kem, bị chó cắn con phải đi bịnh viện chích ngừa, đau lắm - tới lượt cô thở dài.
- Dạ đúng rồi, thì Bo nói là đau như chó cắn mà - nhưng rồi Bo thấy cô
có vẻ buồn, nên nói thêm - à vậy là đau như kim chích mới đúng. - Rồi nó
quay qua cả lớp - Mấy bạn đừng làm cô buồn như chó cắn nữa nha.
====
Chú thích: "Buồn như chấu cắn" là thành ngữ dân gian miền Bắc, ý nói cái buồn thơ thẩn, vẩn vơ, tui buồn hông hiều vì sao tui buồn ...
No comments:
Post a Comment