Thursday 22 October 2015

CHÓ CẮN GẤP ĐÔI!

Cái nhà trẻ ở Quảng Bình đã bị đóng cửa, cái nhà trẻ mà hai cô bảo mẫu quỷ này đã cột chân tay và nhét giẻ vô miệng một thằng nhóc MƯỜI BỐN THÁNG TUỔI.
Anh mà có quyền, anh sẽ xua chó rượt hai đứa này vòng vòng trong sân, cứ một vòng đớp cho một miếng, ngay đít. Thực lòng anh muốn chó đớp vào mõm tụi nó, cho tụi nó hiểu cái cảm giác của thằng nhóc khi bị nhét khăn vô miệng, nhưng thể nào các anh hùng cũng sẽ ném đá anh, nói rằng anh không thể dùng bạo lực để chống lại bạo lực. Đúng! Điều đó đúng với ... chuyện người khác.

Hai cô đã kéo thằng nhóc vào góc tối để đánh, tức ý thức rất rõ rằng trong căn phòng có gắn camera, vẫn có những góc chết mà mắt camera không nhìn thấy được, trong trường hợp này, may mắn thay, hai cô đã tính sai.

Nhưng đó là chuyện của các cô. Các cô sẽ bị trừng phạt, bằng cách bị rút bằng hành nghề hay gì đó, tuy rằng với nguyên cả cái trường không có giấy phép thì cũng không chắc lắm. Thời gian nữa, các cô có lẽ sẽ lại tung tăng đánh đứa này đứa kia nữa, trong một cái trường nào đó nữa, dù có hay không có camera. Còn chuyện lương tâm sẽ cắn các cô, anh không tin. Quỷ thì không có lương tâm.

GIỜ LÀ CHUYỆN CỦA CÁC MẸ.

Gởi con vô trường có gắn camera, mà không có giấy phép, là lỗi của cha mẹ. Giấy phép chỉ là một tờ giấy, nhưng ít ra, nó chỉ rõ người chịu trách nhiệm, chứ hai con quỷ này thì trách nhiệm gì?

Cái tâm lý "ngại" hay "thấy kỳ" của dân ta quả là kỳ, quyền lợi của mình mà ngại, quyền lợi của con mình, cũng ngại.

Có camera để làm chi? Có quyền truy cập cái là phải coi liền, chưa có lớp cũng coi trước đi, chờ tới thằng nhóc khóc không chịu tắm, HAI đêm đang ngủ bật dậy la hét khóc lóc, mới chịu coi camera. Đến ngày thứ 5 mới coi camera, thằng nhóc 14 tháng tuổi đã chịu cực hình suốt bốn ngày. Tới đây, anh sẽ thêm bà mẹ vô chung cái vòng chó rượt, cứ một vòng đớp hai phát, ngay đít. Để đêm ngủ mà trở mình đau, má sẽ nhớ hoài tới cái đêm thằng nhóc đang ngủ mà bật dậy la hét khóc lóc.
Các má có thể ngây thơ hay ngu hay hiền lành như công chúa lúc còn con gái, chứ có con rồi các má phải thành cọp liền chứ? Súc vật nó còn phản ứng ngay và luôn khi con nó gặp nguy hiểm, các má để tới 5 ngày quả không bằng súc vật, nên đáng bị chó cắn gấp đôi hai con quỷ kia.

Còn ông cha nữa, thấy con có vết bầm mà trấn an vợ là trường có camera, cô giáo không dám đánh đâu. Thay vì một đứa đưa con đến trường rồi đứng chờ một đứa canh camera, hễ có động tĩnh gì là bay vô cứu con liền thì chúng bình tâm đi làm đến 5 ngày mới xem camera, xem xong mãi đến 12g30 phút mới tới trường để thấy thằng con bị trói tay chân nhét giẻ vô miệng. Tới đây, anh sẽ thêm ông cha vô chung cái vòng chó rượt, cứ một vòng đớp hai phát, ngay lỗ tai.

Nhưng tệ hại nhất, là những đứa còm men như vầy: 

"Việc này kg còn là cá biệt. Nên đừng trách họ quá nặng lời. Chuyên này xẩy ra ở khắp nơi. Con E học lớp 3 hỏi lại kỷ niệm với cô giáo mẫu giáo nó cũng kể tương tự như vây Thầy ah" Đây là lời của phụ huynh một đứa trẻ khác. Anh mà có quyền anh sẽ thêm thằng này vô chung cái vòng chó rượt, cứ một vòng đớp hai phát, chỗ nào cũng được.

Thằng Bo học mẫu giáo bốn năm, qua mấy cô giáo dễ thương không thể tả. Chủ nhật này anh sẽ đưa nó tới trường thăm cô. Trường quê, không có camera, chủ nhật mấy cô hay tới trường làm thêm cái này cái kia cho tụi học trò....

Tin thằng nhóc 14 tháng bị bạo hành đây:
http://tinmientrung.com/quang-binh-phu-huynh-bat-qua-tang-…/

No comments:

Post a Comment