Thursday 1 October 2015

ĐẠI GIA ĐI HỌC

Chuyện vui là, từ tháng 8 năm nay, Bo đã là học sinh lớp 1. Bữa tốt nghiệp mẫu giáo, chia tay Bo mà cô giáo trẻ trẻ xinh xinh rơm rớm nước mắt, làm anh cũng cảm động ghê lắm. Anh phải hứa với cô là lâu lâu sẽ dẫn Bo về thăm trường cũ, Bo lia thia xía vô "ông cũng về thăm nữa" làm cô đỏ mặt quá trời.
chuyen-thuong-ngay


Từ hồi tháng 6, bà ngoại Bo đạp thúng xôi đi bán từ 4g sáng, loanh quanh vô thêm khu chợ Bình Điền. Cái thúng bự hơn gấp rưỡi nhưng nặng hơn nhiều, vì có thêm cái lò đất giữ xôi được nóng thêm, vì 6g là lại quẹo qua khu trường học bán tiếp. 
   
Ba thằng Bo xin trường nghỉ một năm, không học buổi tối nữa, buổi tối đi cắt cá mực cho mấy vựa cá ở chợ. Thằng, trẻ tuổi siêng năng lúc nào cũng cười hơn hớn y như thằng Bo nên được thương lắm, một tối làm tới nửa đêm cũng kiếm được gần hai trăm. Cộng với tiền đi làm thợ đụng ban ngày cũng đủ để cười tươi roi rói, dù ốm đi nhiều ký.
   
Má Bo thì hết giờ làm công nhân về nhà, phụ nữ trẻ đẹp được ưu tiên không xông pha sương gió.
   
Đầu tháng 8, cả nhà ngồi lại đếm coi được bao nhiêu cho Bo đi học lớp một. Đếm xong một xấp tiền bự, ai cũng hoan hỉ vui mừng.
   
Cái anh lặng lẽ chìa tờ sớ học phí đầu năm. Bữa qua trường, Bo trịnh trọng diện bộ đồ đại gia của nó rồi nắm tay anh dắt đi, dọc đường ai hỏi ông cháu đi đâu đều hãnh diện nói rằng Bo với ông đi đăng ký tiểu học. Làm muốn đi học chung với nó quá...
   
Vô trường, ảnh "bàn giao" anh cho cô giáo chủ nhiệm rồi ra sân đi ngễu nghện cái bụng bự làm quen bạn bè, mắt kiếng dắt lên trán đi ba bước rờ một cái... anh ngồi trong lớp mải nhìn nó qua cửa sổ, lời của cô như gió bay.
   
Giờ mới xem tờ sớ. Cả nhà đang vui vẻ vì tiểu học được miễn học phí, nhưng chỉ mới đọc tới BHYT đã hơn năm trăm ngàn, bà ngoại Bo buột miệng "Gì mà quá trời vậy ...!" Bo đang chơi xếp hình gần đó, nghe chạy tới ôm vai liền:
   
- Gì vậy wại, hết nhiều tiền lắm hả?
   
Rồi ảnh cầm tờ sớ săm soi, đánh vần nhí nhoáy. Nhưng ảnh chưa học đếm tới hàng trăm nên chỉ đếm hai số đầu cho tiện. Hơn ba triệu, ảnh đếm còn ba mươi (ngàn) rồi tuyên bố:
   
-Wại đừng lo, Bo để dành được nhiều tiền lắm.
Nói là làm liền, đàn ông mà. Bưng con heo đất màu đỏ chói có chấm mấy cái bông màu hường ra, ảnh giơ tay cao đập một phát xuống nền nhà bể tung tóe. Tiền bay ra như bươm bướm...
    
Bo cười rạng rỡ!
   
Cả nhà cùng cười!
   
Con heo + xấp tiền bự đủ đóng tiền ĐẦU NĂM, nếu trừ mục bán trú. Thật ra trừ đi mục bán trú còn dư ra đúng một tờ mười ngàn, ba thằng Bo lựa ra tờ đẹp nhất để "mở hàng" cho con heo đất mới "để dành cho Bo học đại học luôn"!
   
Tất cả chuyện về cu Bo

No comments:

Post a Comment