Thursday 1 October 2015

NHÂN CHI SƠ - TÍNH BỔN THIỆN

Ngoài nhà anh có vườn, trong vườn có đất, trong đất có con rết.

Chuyện bình thường, nếu thằng Bo không phát hiện ra mấy con rết con bé tí xíu, dài chừng 4 phân, mảnh như cây tăm, và chúng hay cuộn tròn lại khi bị nghịch. May phước, thằng chó chỉ nghịch theo kiểu lấy cây tăm khều khều cho tụi rết cuộn tròn lại như một trò chơi.
   
Nó gom hết mấy cái hộp các tông nho nhỏ mà con em anh tiếc không vứt, xếp đầy trên cái kệ trong phòng, làm nhà cho mấy con rết nhí. Tưởng nó đựng bi hay gì đó nên không để ý, đem chơi với mấy đứa hàng xóm xong là nó cất cẩn thận dưới đáy tủ chứ không vứt lung tung, anh ưng bụng nên không quan tâm.
   
Cho tới một ngày, thằng nhóc mải chơi nên trễ, má nó kêu về tắm. Nó ôm mấy cái hộp về để dưới gậm giường rồi đi tắm mà quên rằng bà ngoại nó hem có "ngoan" giống anh, bà ngoại nó tò mò mở mấy cái hộp và hét váng trời, chỉ may là bả không phải hàng tiểu thư khuê các nên hem có xỉu, dù cứ la bài bãi "muốn xỉu luôn nè" trước khi vứt hết mấy hộp đó vô đống lửa. Bo để y nguyên cái đầu còn xà bông, chỉ sọt cái wần rồi chạy wa nhà anh, nước mắt ròng ròng méc "ngoại nướng em bé.... ngoại nướng em bé"
   
Bà ngoại nó mặt phừng phừng _ vì chạy theo nó mệt quá, vừa thở hổn hển vừa lào phào " Ông wánh nó dùm đi, chơi mấy con rết đó có ngày nó cắn cho chết".
   
Anh bèn phải hứa sẽ không cho nó chơi rết nữa, cười như mếu khi ngoại Bo về mà còn nẹt thêm "Ông hứa rồi đó nha (?). mày mà còn chơi rết nữa tao wánh cho wéo đít". Bả về rồi mà đít nghe vẫn còn đau đau ghê .
   
Ngoại nó về rồi, Bo lập tức nín khóc, anh hem biết làm sao đành mở wép ra, kiếm hình con rết cho thằng Bo coi, rồi nhân tiện giảng giải cho nó rết vừa xấu lại cắn đau nữa. Hình nào thằng Bo cũng hem chịu, nó dứt khoát nói sâu em bé không giống vậy, sâu em bé rất hiền, không cắn gì hết, cho ăn cỏ ăn cơm gì cũng hông cắn, mà sâu em bé không có lớn, nó nhỏ như vậy wài à. 
   
Tức mình, vọc vọc một hồi ra cái trang em bé, có bài tụng Tam tự kinh. Diễn giải cho Bo nghe "Nhân chi sơ, tính bổn thiện..." tức ai sinh ra tâm tính đều lương thiện giống nhau, do học tập thì lớn lên tính khác nhau. Bo ngồi im suy nghĩ một hồi, rồi tuột xuống, mò dưới đáy tủ lấy ra một hộp nữa, thỏ thẻ nói "ông dạy sâu em bé hông cắn điiiiiii"

No comments:

Post a Comment