Cà phê cũng gây nghiện, một thứ thèm khát nhẹ nhàng thanh lịch và bảnh chọe, như cái thú sáng sáng khoan thai khuấy ly đen đá nhìn thiên hạ vội vàng thực thú vị… và hôm nào lỡ chuyến đò thiếu mất ly cà phê là mắt đổ ghèn, miệng ngáp như con cá ngão và não thì y như một mớ đậu hũ thiu…
Quyết định cai cà phê! Quyết không phụ thuộc vào cà-phê-in, như không phụ thuộc vào bất kỳ ai.
Cai cà phê vẫn có thể khoan thai đi làm sớm và khuấy một thứ gì đó khác, như…nước mắm chẳng hạn, chén nước mắm nho nhỏ có chút ớt nhuyễn lăn tăn, lấy cái muỗng lào xào mấy miếng ớt, liếm một phát rồi trút vào tô, bất cứ tô gì là đã thỏa mãn cái sở thích khuấy một thứ gì, vẫn thanh lịch như thường nếu nước mắm không đổ ra chỗ khác, và câu chuyện phiếm với bạn cà fe buổi sáng vẫn không ảnh hưởng gì khi khuấy chén nước mắm thay cho ly cà phê…
Một ngày vì có chuyện gì đó không có chén nước mắm rót vào tô bún buổi sáng, mắt sẽ không đổ ghèn, miệng sẽ không ngáp như cá ngão và não không thiu như đậu hũ bỏ quên…
Được có một ngày chủ nhật, vì có thể không uống cà phê nhưng không biết làm sao dứt ra những ý nghĩ vẩn vơ hay xuất hiện lúc khuấy thứ gì đó buổi sáng. Những thứ nhớ nhung nho nhỏ vụn vặt, không thơm và không khuấy được như cà phê nhưng cứ thi thoảng lại châm chích đâu đó… mà lại không thể kiếm ra thứ gì khác để nhớ thế vô như nước mắm thế cà phê, đành tự nhủ lòng thôi đành…rồi một ngày nó sẽ hết…
Giờ mỗi lần nhớ lại làm một ly cà phê, kệ, không phụ thuộc thứ này tất có thứ khác, mà sáng giờ 3 ly rồi… Chuối là một món quà cuả thiên nhiên, vừa bổ, mát lại dễ ăn… và hay nhứt là chuối có nhiều, đi đâu ta cũng có thể bắt gặp quả chuối, dù trong khung cảnh lãng mạn mướt rượt của không gian sang trọng hay nơi chốn bình dân hơi tăm tối chốn quê mùa…
No comments:
Post a Comment