Friday 10 January 2014

Loại từ dòng 1



Một ngày, bạn tri kỷ của tui đến nhà, tự động vác hai giò mập của nó vút lên chiếc bàn làm việc tuổi chừng 30 của tui, thở một cái phì và nói “ Mệt”.


Nó lúc nào chẳng mệt, nói gì thì nói, vẫn phải làm việc cho xứng với đồng tiền của “bọn tư bản” trả đều đều vào tài khoản mỗi tháng, hehehe. Nhưng chưa kịp cười thì nó đã nhăn mặt:

- Xứng gì mà xứng. Toàn làm những chuyện “ không có chó bắt mèo ăn cứt” không à.

Phèo. Miếng mứt cà chua đang ngậm trong miệng thế là văng ra. Con nhỏ này có biệt tài làm văng ra khỏi miệng người ta những thứ mà cuộc đời gọi là “hưởng thụ”. Vậy mà nó có một ku “boyfriend” cũng tầm cỡ à, chắc ku đó bị liệt dây thần kinh dị ứng hay sao đó. Nhưng thực sự mấy dòng này chỉ dám nghĩ thầm trong đầu và việt lên đây, chứ cóc có dám nói thẳng vào mặt nó, chỉ dám hỏi cầm chừng: là sao?

 - Công ty tui tuyển thêm 2 em làm nhân viên tổng hợp chứ sao. Sếp bắt tui tuyển trước vòng 1, lựa mấy em tốt tốt ra cho sếp chọn. Mà tui có phải làm nhân sự đâu, thế nên mới gọi là…

Mình phải mau mau ngắt lời nó: Tưởng gì. Mấy chuyện đó so với bà là chuyện nhỏ, nhỉ?

Nó nhìn mình như thể mình vừa từ trên trời rơi xuống, rồi tiếp tục chứng minh phong cách “chảnh đều” của nó: Tui có bảo tui không làm được đâu, chỉ mệt thôi.

“Tốt”- mình nói để vào phần kết luận- Mai mốt tuyển vợ hai tui sẽ nhờ bà. Bà tuyển hai em đó mất bao nhiêu ngày?

“Ba ngày” – nó đáp tỉnh queo – Mỗi ngày tui dành nửa tiếng ăn trưa để làm thêm dzụ này, hehehe …

Mình cũng cười điệu đà và nghĩ thầm “ vậy mà cũng bày đặt, chắc cũng vừa có hai em nộp hồ sơ cho nó thôi”. Chừng như bắt được cái ý nghĩ đen tối hù thầm kín đó, nó lé mắt lên và mỏ xì dài ra:

 - Cưng à, tui nhận tổng cộng bốn trăm sáu mươi lăm hồ sơ qua imeo nha.

Mình cũng lé một mắt lên và quyết làm cho ra lẽ: – Ba ngày mà bà chỉ xem sơ qua thôi cũng chưa hết mớ hồ sơ đó, nếu chơi trò mèo chọn em nào đẹp mới cho làm, lần sau nhờ tui, một phát năm phút là xong.

- Ông coi thường tui và sếp tui quá. Tui tuyển người để làm việc chứ đâu phải để làm cảnh. Cái gì cũng phải có bí kíp chớ. Cho tui coi cái gì hấp dẫn đi, tui sẽ hé lộ cho ông xem.

Rất may là hai đứa tui đang chuyện trò ở “ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên “của tui, không có người hay vật thứ ba nào léo hánh trong vòng ngoài cửa sổ (vì ngoài cửa sổ là khoảng trống có độ cao năm tầng lầu) nên câu chuyện không gây nên sự hiểu lầm nào, chứ nếu không ai mà hiểu được “cái gì hấp dẫn” chẳng qua là cái gì ngon ngon bỏ được vào mồm, và hé lộ là từ nó hay dùng thay vì “nói huỵch toẹt” ra mà thôi.

Nghía tới nghía lui, chỉ có hũ mứt cà chua, vì đã ba ngày qua tui chưa đi chợ, món này thường nó không khoái nhưng thấy tui không nhúc nhích tí nào ngoài ánh mắt lặng thầm chuyển động đến hũ mứt, nó bèn thở dài nhón một miếng đầu tiên và bắt đầu:


- Trong hơn bốn trăm cái hồ sơ đó, có hơn phân nửa các em ( tuổi toàn từ sinh năm 84 đến 88, nghĩa là đã “thành nhân” rồi) gởi cho tui một cái imeo trống lổng và chỉ có phần đính kèm gồm cả sơ yếu lí lịch và thư xin việc. Mấy thư này bấm một cái vèo cho nó vào phần “Reject” Mà ông biết rồi đó, bấm một cái vèo thì đâu có lâu.

- Ừ, đúng là đâu có lâu – Tui đồng tình.

Nó nhón một miếng thứ hai và tiếp: – Tui loại thêm chừng một chục cái meo nữa viết bằng tiếng Việt, vì công ty tui chỉ tuyển mấy em biết tiếng Anh, thông báo tuyển dụng cũng đăng bằng tiếng Anh, nên ít nhất thư cũng phải bằng tiếng Anh vì có gởi kèm vô imeo của sếp nữa. Nếu tui chọn mấy em này phỏng vấn chắc là sếp sẽ tuyển thêm chỗ của tui luôn.

Ừm. Vậy là nó loại cũng hơn hai trăm cái thư chỉ bằng một cái liếc mắt. Tui mà còn trẻ sẽ kiếm một việc tương tự, thấy có khó gì đâu…, nhưng chưa hết, vì sau khi liếm mép nó đã nhón một miếng mứt thứ ba:

- Trong thông báo tuyển dụng, tui đã ghi rõ ràng tên tui và tên ông sếp, nên những thư nào mà bắt đầu bằng “ Đia sơ o ma đam”, “đia hum hu may còn xơn”, tệ hơn có đứa chỉ “đia” không thôi, tui cũng cho một phát vào chung chỗ với mấy em kia

- Sao khó dữ vậy bà? Thế nào bà cũng để lọt vài nhân tài cho xem – Tui than thở mà ngậm ngùi, hơn hai trăm cử nhân cơm cha áo mẹ bốn năm đèn sách, vậy mà bị loại ngay từ dòng đầu thư xin việc thế này đây

- Đâu có khó gì. Cho ông biết, công ty tui không cần tốt nghiệp đại học hay cao đẳng gì hết ráo, chỉ cần biết chút tiếng Anh và cẩn thận thật thà, vậy mà tụi nó gởi đơn như thế này thì cẩn thận vào đâu? Chưa kể có đứa còn viết thư thế này: “ Chào bạn, mời bạn xem hồ sơ của mình, có chỗ nào phù hợp thì tuyển dụng mình nhé”
Lần này tui im lặng, vì dù gì đi nữa, nó nói đúng quá trời, và dù ba miếng đã làm hũ mứt vơi đi trông thấy, nó vẫn tiếp tục bỏ vào mồm một miếng thư bốn:

- Còn một em nữa, sinh năm tám tám là mới chỉ hăm ba tuôi, mà đã có 4 năm làm ma-nít-chơ ở một ngân hàng có tiếng, và thành tích của em là khai trương thành công 3 phòng giao dịch mới, thành viên ban kiểm tra 5s vân vân và vân vân. Tui ngay lập tức kiểm tra xem em có người giới thiệu nào không, vì nếu có một vị giám đốc nào đó bảo lãnh thông tin trên thì quả là gặp một nhân tài. Thế nhưng em chỉ đưa ra tên một anh “ chuyên viên quan hệ khách hàng” mà thôi. Ông nói tui nghe xem, làm sao mà “chuyên viên quan hệ khách hàng” có thể là người ta có thể kiểm chứng thông tin cho một vị “quản lý” được?

Tui không nói gì hết, vì đúng là tui không có gì để nói, và vì nó đã quyết dốc sạch hũ mứt của tui nên tốt nhất là nghe nó nói hết:

- Vậy nên cuối cùng, tui chọn ra 20 em để phỏng vấn lần đầu thôi. Có 2 em không đến, còn tất cả các em đều xinh đẹp, phong cách lịch sự và tiếng Anh trôi chảy. Nhưng có bốn em chê lương thấp, bốn em vẫn còn làm việc tại công ty cũ, sáu em xin việc mới vì “ có vấn đề với công ty cũ”, cái này tui không dám nhận vì công ty tui cũng nhiều “vấn đề” lắm, nên còn lại bốn em cuối cùng tới tay sếp tui.

- Bà đã chọn kỹ vậy, chắc sếp bà phải nhận cả bốn chứ? Tui kháy nhẹ một câu

- Không – nó đáp tỉnh queo song vẫn không quên gởi một cái lườm sắc lẻm và cú vét cuối cùng trong lọ mứt – Chỉ chọn hai em, loại hết một em rất “gút” nhưng em lỡ nói nhiều chuyện nhạy cảm về chỗ làm cũ quá. Một em nữa thì sếp chắc chắn sẽ chọn nếu cần 3 người, nhưng vì cần 2 người nên chỉ chọn 2 em.

Hic, có lẽ tui sẽ kiếm một công việc tuyển người cho một công ty nào đó, công ty càng bự càng tốt vì chắc nó sẽ cần nhiều người, mà chọn người như thế này thì không khó và không lâu.

Tất cả bài đăng trong Nhân sự

No comments:

Post a Comment