Chương 59 Tôi yêu em ấy như vậy!
“Sinh viên bây giờ ghê thiệt. Không chỉ lên sân thượng đẩy đưa mà còn chơi kẹp ba.” Trên đường đi thẩm vấn nhân chứng, La Gia Nam thở dài nói.
“Sinh viên bây giờ ghê thiệt. Không chỉ lên sân thượng đẩy đưa mà còn chơi kẹp ba.” Trên đường đi thẩm vấn nhân chứng, La Gia Nam thở dài nói.
Chương 58 Bí mật trong ký túc xá
Có vụ án một người rơi xuống từ toà kí túc xá của Học viện Hàng hải. Trần Phi phân công Miêu Hồng và La Gia Nam dẫn theo đồng nghiệp mới đến tới hiện trường. ‘Lính mới’ tên Lữ Viên Kiều, La Gia Nam vừa nghe đã biết cha cậu họ Lữ còn mẹ thì họ Viên. Lữ Viên Kiều nhỏ hơn La Gia Nam, lại cùng nhận Miêu Hồng làm sư phụ, vì vậy La Gia Nam vừa tới đã gọi người ta là ‘đàn em.’
Chương 57 Em thích con nít hả?
Sáng sớm, La Gia Nam mới đi chạy bộ về thì thấy Kỳ Minh còn ngủ. Khoé miệng hắn hơi cong lên, vén chăn rồi chui vào từ phía dưới. Kỳ Minh đang mơ màng thì bị hắn đánh thức, đến khi anh hoàn toàn tỉnh táo thì La Gia Nam đã ‘gạo nấu thành cơm’ rồi. Anh giơ tay đẩy hắn ra mặc dù dục vọng đang có dấu hiệu ngẩng lên.
“Đám ranh con, đứa nào dám rót rượu cho đồ đệ của ông là ông đánh chết!”
Sáng sớm La Gia Nam bước vào văn phòng mà gương mặt như phát sáng. Miêu Hồng thấy liêm sỉ của hắn đã rơi hết xuống chân, lườm một cái.
Lực lượng cảnh sát không thể đề cập đến chuyện dấu vân tay với nghi phạm, ít nhất thì người cũng đã bị bắt nên bọn họ có thể gây áp lực trong lúc thẩm vấn được. Ánh mắt Bạch Gia Hạo tối lại, ông bình tĩnh ngồi trong phòng thẩm vấn. Ngược lại, Giản Siêu ở phòng sát vách lại cực kì lo lắng. Hơn nữa, cảnh sát cũng không nắm được động cơ giết người của Bạch Gia Hạo. Điều này khiến việc hỏi cung trở nên khó khăn hơn nhiều.
Chương 53 Thổi một cái đi
La Gia Nam hẹn gặp Quách Điềm ở quán cà phê mà Giản Y Hàm đã dẫn hắn tới. Hắn gọi cho Kỳ Minh một tách cà phê Americano, còn hắn và Quách Điềm thì uống trà. La Gia Nam cảm thấy cà phê đắng nghét, dù rẻ hay đắt thì vị cũng chỉ có nhiêu đó. Là người Trung Quốc thì thôi cứ uống trà vậy.
Nghi phạm số một bị loại trừ, đối chiếu vân tay cũng không có kết quả nên vụ án này phải tạm dừng. La Gia Nam không có gì làm nên đi xem lại mấy vụ án cũ và phát hiện có khá nhiều vụ chưa được giải quyết. Hắn tính toán một chút , hình như năm năm qua bọn họ kết án được khoảng 70%. Miêu Hồng nói rằng con số này đã được xem là cao vì các đồn cảnh sát huyện chỉ có tỉ lệ kết án 30%, nhưng chủ yếu là do bọn họ không bắt được mấy vụ án ăn cắp vặt lẻ tẻ thôi.
Kỳ Minh nhíu mày nhìn ảnh chụp X-quang trong hộp đèn. Vì muốn xác nhận phán đoán của mình nên anh đã đề nghị được chụp X-quang ở vị trí tay của Giản Y Niệm. Ảnh chụp khiến anh hoảng hốt: Xương bàn tay của cậu nhóc đã từng gãy hết, dựa vào những vết lành lặn hiện tại cũng có thể đoán được thương tổn lúc đó rất nặng.
Chuyến bay của Quách Điềm bị hoãn nên bảy giờ hai mươi mới hạ cánh, nhưng mới hơn năm giờ La Gia Nam đã dậy đón Miêu Hồng ra sân bay. Đến khi thông tin chuyến bay được hiển thị trên màn hình thì La Gia Nam đã ngủ được ba tiếng. Miêu Hồng huých cùi chỏ vào La Gia Nam để đánh thức hắn, lúc này hắn đang ngửa đầu dựa lưng vào ghế ngủ đến suýt chảy nước mũi.