Chương 63
Người tự lấy bàn chải đánh răng chọc vào miệng tên Đông Vũ, hiện tại còn nằm viện. Nhưng anh ta có thể nói chuyện được, chỉ là hơi hoảng sợ, mỗi lần La Gia Nam hỏi thì ánh mắt anh ta cứ nhìn đi đâu đâu.
Chương 63
Người tự lấy bàn chải đánh răng chọc vào miệng tên Đông Vũ, hiện tại còn nằm viện. Nhưng anh ta có thể nói chuyện được, chỉ là hơi hoảng sợ, mỗi lần La Gia Nam hỏi thì ánh mắt anh ta cứ nhìn đi đâu đâu.
Trước giờ tan ca, Trần Phi nhận được cuộc gọi từ Khương Bân, anh báo rằng Viện trưởng Trang của Viện kiểm sát không phê duyệt lệnh khám xét này. Trong dự liệu thôi, nhưng La Gia Nam không cam lòng. Hắn đi nhờ vả Cục trưởng, cuối cùng bị Cục trưởng Tề đá ra khỏi văn phòng.
Chương 61 Mặt baby
Vì nghi ngờ đồng hồ có thể văng ra khỏi tay nạn nhân trong quá trình rơi xuống nên khoa Giám định lại phải quay về hiện trường rà soát. Bọn họ cày xới đất, thậm chí tìm trên các cây xung quanh cũng không thấy ‘The Hulk.’
“Sinh viên bây giờ ghê thiệt. Không chỉ lên sân thượng đẩy đưa mà còn chơi kẹp ba.” Trên đường đi thẩm vấn nhân chứng, La Gia Nam thở dài nói.
Chương 58 Bí mật trong ký túc xá
Có vụ án một người rơi xuống từ toà kí túc xá của Học viện Hàng hải. Trần Phi phân công Miêu Hồng và La Gia Nam dẫn theo đồng nghiệp mới đến tới hiện trường. ‘Lính mới’ tên Lữ Viên Kiều, La Gia Nam vừa nghe đã biết cha cậu họ Lữ còn mẹ thì họ Viên. Lữ Viên Kiều nhỏ hơn La Gia Nam, lại cùng nhận Miêu Hồng làm sư phụ, vì vậy La Gia Nam vừa tới đã gọi người ta là ‘đàn em.’
Chương 57 Em thích con nít hả?
Sáng sớm, La Gia Nam mới đi chạy bộ về thì thấy Kỳ Minh còn ngủ. Khoé miệng hắn hơi cong lên, vén chăn rồi chui vào từ phía dưới. Kỳ Minh đang mơ màng thì bị hắn đánh thức, đến khi anh hoàn toàn tỉnh táo thì La Gia Nam đã ‘gạo nấu thành cơm’ rồi. Anh giơ tay đẩy hắn ra mặc dù dục vọng đang có dấu hiệu ngẩng lên.
“Đám ranh con, đứa nào dám rót rượu cho đồ đệ của ông là ông đánh chết!”
Sáng sớm La Gia Nam bước vào văn phòng mà gương mặt như phát sáng. Miêu Hồng thấy liêm sỉ của hắn đã rơi hết xuống chân, lườm một cái.
Lực lượng cảnh sát không thể đề cập đến chuyện dấu vân tay với nghi phạm, ít nhất thì người cũng đã bị bắt nên bọn họ có thể gây áp lực trong lúc thẩm vấn được. Ánh mắt Bạch Gia Hạo tối lại, ông bình tĩnh ngồi trong phòng thẩm vấn. Ngược lại, Giản Siêu ở phòng sát vách lại cực kì lo lắng. Hơn nữa, cảnh sát cũng không nắm được động cơ giết người của Bạch Gia Hạo. Điều này khiến việc hỏi cung trở nên khó khăn hơn nhiều.