Thursday 1 October 2015

XẤU MÀ CÒN ÁC

Tối qua tivi tự nhiên chiếu toàn phim hoạt hình, anh mở kênh HBO cho thằng Bo coi Lilo và Stich, chứ không nó coi hoài Tom èn Jerry cũng chán.

chuyen-cu-bo


Thursday 5 February 2015

LÉP NHƯ MÔNG CÁ LÓC

Mừng ngày phụ nữ Việt Nam, huyện có tổ chức văn nghệ quần chúng nên Bo được anh dẫn đi xem. Là một người đàn ông trẻ Bo khá háo hức tìm hiểu về phụ nữ, nhưng xem được chừng điệu múa và hai bài hát thì Bo chán, nên nó kéo tay anh đòi về. Nhưng về sớm thì mắc cỡ lắm, vì nhờ nét trẻ trung thanh tú của ku Bo và sự từng trải xếp lớp (nhăn da mặt) của anh nên hai ông cháu được ngồi hàng ghế đầu nên về là phải diễu qua hem biết là bao nhiêu hàng ghế phía dưới... vậy nên anh nói Bo phải kiên nhẫn.



LOANH QUANH TRONG XÓM (12): DỞ

Phần 12: Dở!

Sau buổi măm sáng, anh lững thững dắt cả hai đứa nó về nhà, cười mũi vô biết bao ánh nhìn ngạc nhiên lẫn cười cười lẫn đủ thứ trên con đường ăn uống. Chuyện, đâu phải ai dẫn thằng nhóc con đi ăn rồi cũng dẫn về thêm một cô gái đẹp đâu, mặc dù xét về hình thức thì chuyện này cũng chẳng đáng tự hào gì cho lắm: 

Saturday 24 January 2015

CHUYỆN Ở CÔNG TY - P2: ĐỪNG ĂN HIẾP MAMA

Rồi hai đứa đi qua phòng bên kia. Cái kiểu công ty gia đình nó thế, phòng bên này là sếp, phòng bên kia là cả thế giới còn lại.
  

Friday 23 January 2015

CHUYỆN Ở CÔNG TY - P1: Đi làm



chuyen-o-cong-ty
Sáng sớm, nắng đẹp, trời trong, gió dịu dàng, anh đi làm.
  

Thursday 22 January 2015

LOANH QUANH TRONG XÓM (11)

Phần 11: Măm đi

Bo rất chi là lịch sự, măm hết cái đùi thì nó nhận ra là anh chưa anh gì, bèn bảo anh “Măm đi”

Cô gái đẹp cười, hun cái chụt vô đầu nó nói “thảo ghê” rồi quay qua anh, anh hí hửng tưởng mình cũng được đút gà nên anh cười thật duyên, ngờ đâu, cô gái chỉ gắp cho anh có ....cái cánh.

Cánh gà thì phải cầm bằng tay, gặm rất mất thể diện nên anh đành nuốt nước miếng cười trừ, ngồi khoanh tay nhìn thằng Bo. Bo thấy anh không ăn, nó lại chỉ vào miếng gà bự nhứt trong dĩa, nói thêm “Măm này đi”.

Cô gái đẹp lại cười, lại hun cái chụt vô đầu nó rồi lại quay qua anh, gắp vô chén đúng cái miếng mà Bo đã chỉ. Anh ước gì thằng Bo nói “hun đi” hehehe

Tô phở của anh và của Bo được bưng ra, thơm ngào ngạt. Tô của thằng Bo nhỏ hơn, có thêm một ít thịt băm với tỏi phi vàng ruộm ở trên. Mặc dù đã xơi hết cái đùi gà tướng, Bo lại nuốt nước miếng nữa. Cô gái đẹp lại lập tức đem thìa muỗng phục vụ cho nó, vừa đút vừa líu lo hỏi chuyện này chuyện kia, Bo vừa nuốt vừa trả lời chuyện này chuyện kia theo cái kiểu cụt ngẳn của nó, kiểu như “Con năm nay nhiêu tuổi rồi” “Ba” “Có đi học chưa” “rồi” “Học lớp mấy” “Chồi” “Có bạn gái chưa” “Chưa”, nhưng thấy cô gái cười khanh khách, đáng yêu quá, nó chừng như muốn cô gái cười thêm nữa, nó bèn thêm

“Ông có bạn gái”

Anh đang khoan thai gắp từng cọng phở bỏ vô muỗng, rồi mới khoan thai đưa cái muỗng đút vào mồm theo kiểu cao sang thì sặc. Thằng chó con, sao nó lại đá phản lưới nhà trong một tình huống không cần thiết chút nào vậy.

Cô gái cũng phá lên cười, lại hun cái chụt vào đầu thằng Bo “Sao con biết” “Ngoại nói”

A a a a a a.... anh ghét bà ngoại thằng Bo, tự dưng thấy ghét luôn thằng Bo nữa. Để được gái đẹp hun chụt chụt,nó đã bán đứng anh... nhưng cô gái vẫn còn đây nên anh không thể nạt thằng Bo,anh bèn vờ mỉm cười ra vẻ ta đây không chấp, khoan thai húp thêm một muỗng nước phở béo ngọt ngào... Bo nhìn anh cười híp mắt, mồm vẫn còn đầy thịt. Được, lát nữa ông về sẽ không thèm rửa mồm, ông sẽ hun cái đầu mầy từ trên xuống dưới luôn...

CHÓ BO VÀ CHÓ ÔNG

chuyen-thuong-ngay

Sunday 10 August 2014

CON MA QUÁN ĐÒ ƠI (5)

Năm: Bị thẩm vấn


Nhưng trong xóm đồn rằng cô gái đó tự tử, anh nghe chuyện từ hôm qua nhưng anh không quan tâm, chủ yếu là anh và bác sĩ không bàn luận chuyện này khi có thằng Bo thằng Tèo, tụi nó giờ đã phát triển đến giai đoạn tai sói mồm vẹt rồi, cái lá rớt tuốt ngoài vườn chúng nó cũng nghe chứ đừng nói gì tới mấy cái chuyện nhảm, mà đã nghe là chúng nhắc lại như vẹt, nên cứ đến cuối tuần anh và bác sĩ trở thành hai ông già nghiêm túc, không nói bậy…
  

Saturday 9 August 2014

CON MA QUÁN ĐÒ ƠI (4)

Bốn: Em hong phải Nam Tào


Ngả người ra cái ghế bập bênh, một trong những đồ vật chẳng ăn nhập vào đâu trong khu vườn, ông xã (là anh khoái gọi ổng như vậy) khoan khoái duỗi thẳng lưng nhưng vẻ mặt vẫn mệt mỏi và ưu tư dữ dội. Không ưu tư sao được, khi mà ổng phải mò tới anh trong cái buổi sớm quắc này. Thường thì chốn này là chốn thư giãn nghỉ ngơi, trốn việc và trốn vợ già, nhưng nhất định không cần thiết phải mần vào lúc thiệt là sáng sớm.

Friday 8 August 2014

Con ma quán Đò Ơi (3)

Ba: Ông Xã


Sáng sớm, sương còn đọng trên lá và cả những nụ hồng trong vườn nhà anh vẫn còn đang ngái ngủ. Anh nằm ườn trên giường ngán ngẩm nghe con gà trống gáy, nó đã gáy chừng một chặp rồi, và đàn vợ gà béo mũm lười biếng của nó cũng đã bắt đầu la lối om xòm. Hừm, nghĩ đến việc cho chúng ăn là thấy mệt….

Kệ, ngủ nướng tí đã…