Cái nhà trẻ ở Quảng Bình đã bị đóng cửa, cái nhà trẻ mà hai cô bảo mẫu
quỷ này đã cột chân tay và nhét giẻ vô miệng một thằng nhóc MƯỜI BỐN
THÁNG TUỔI.
Thursday, 22 October 2015
Thursday, 1 October 2015
ĐIỀU KIỆN ĐỂ CÓ BỒ
Tết, những ngày Bo nghỉ học, bà ngoại Bo làm cơm cầu kỳ hơn chút
xíu, có tráng miệng đàng hoàng, chủ yếu vì tết có nhiều trái cây hơn
bình thường.
Nhiều là nhiều hơn bình thường thôi, chứ tới mồng ba là hết ráo trọi, mà Bo thì nghỉ học đến tận hết mùng, nên từ trưa mồng ba bà ngoại đổi món tráng miệng thành nước dừa tươi, cũng chủ yếu vì con nhỏ bán dừa ngày nào cũng đem qua một ca to tổ bố...
Nhiều là nhiều hơn bình thường thôi, chứ tới mồng ba là hết ráo trọi, mà Bo thì nghỉ học đến tận hết mùng, nên từ trưa mồng ba bà ngoại đổi món tráng miệng thành nước dừa tươi, cũng chủ yếu vì con nhỏ bán dừa ngày nào cũng đem qua một ca to tổ bố...
HAI THẰNG CHÓ
Thằng Bo và thằng Tèo là hai thằng nhóc mở hàng cho thằng bác sĩ cái vụ nó chuyển phòng mạch nhí sang vườn anh.
Thằng Tèo là con trai cưng nhà đại gia, ba má nó mua miếng đất cất cái biệt thự chà bá lửa bên bờ sông, mà nó ốm nhom ốm nhách như cọng bún, ba bữa sổ mũi một lần, bốn ngày ho khan một bận.
Thằng Tèo là con trai cưng nhà đại gia, ba má nó mua miếng đất cất cái biệt thự chà bá lửa bên bờ sông, mà nó ốm nhom ốm nhách như cọng bún, ba bữa sổ mũi một lần, bốn ngày ho khan một bận.
ĐẠI GIA ĐI HỌC
Chuyện vui là, từ tháng 8 năm nay, Bo đã là học sinh lớp 1. Bữa tốt
nghiệp mẫu giáo, chia tay Bo mà cô giáo trẻ trẻ xinh xinh rơm rớm nước
mắt, làm anh cũng cảm động ghê lắm. Anh phải hứa với cô là lâu lâu sẽ
dẫn Bo về thăm trường cũ, Bo lia thia xía vô "ông cũng về thăm nữa" làm
cô đỏ mặt quá trời.
1+1
Bo ở trong lớp đã được cô dạy toán bằng que tính, và đã thành thạo
phép cộng trừ từ một tới hai mươi, cô hỏi cái là đáp nhoay nhoáy.
Cái Bo chán. Đàn ông mà, gì cũng cả thèm chóng chán. Nên nó cố tình trả lời sai. Như cô hỏi ba que cộng ba que là mấy, nó trả lời ba cộng ba là bốn. Cô biểu nó đếm thì nó đếm tới sáu. Cô hỏi sao trả lời là bốn, Bo nói con mới đếm tới bốn à mà cô hỏi rồi ...
Cái Bo chán. Đàn ông mà, gì cũng cả thèm chóng chán. Nên nó cố tình trả lời sai. Như cô hỏi ba que cộng ba que là mấy, nó trả lời ba cộng ba là bốn. Cô biểu nó đếm thì nó đếm tới sáu. Cô hỏi sao trả lời là bốn, Bo nói con mới đếm tới bốn à mà cô hỏi rồi ...
CÁI ĐỊNH MỆNH.
Bữa, cô giáo sai một đứa con gái trong lớp bưng cái mâm đầy mấy mẩu
sáp màu mà cô xin được ở đâu đó, cho tụi nhóc học vẽ. Đứa con gái đó,
điệu từ trong trứng điệu ra, bưng cái mâm đi ba bước làm đổ cái xoẹt,
mấy trăm mẩu sáp màu bay tứ tán, nhắm chừng phải ba tháng mới gom lại
đủ. Bo lúc đó đang đứng gần bèn hét lên:
- Cái định mệnh! Sao mà làm ăn gì không cẩn thận vậy hả?
- Cái định mệnh! Sao mà làm ăn gì không cẩn thận vậy hả?
PHÙ PHIẾM
Cái tai của thằng Bo đã dần thành tai cáo, hễ mà ảnh nghe cái gì lạ lạ là ảnh ghi âm liền, và kiếm cách đem ra xài.
Nó hỏi ba nó sao ông có phây búc mà ba không có, ba nó trả lời phây búc phù phiếm lắm ba không thích. Con nhà người ta sẽ hỏi lại phù phiếm là gì, mà Bo không hỏi. Nó chạy qua anh, ra lịnh luôn: "Ông đừng chơi phây búc nữa, phây búc phù phiếm lắm"
Nó hỏi ba nó sao ông có phây búc mà ba không có, ba nó trả lời phây búc phù phiếm lắm ba không thích. Con nhà người ta sẽ hỏi lại phù phiếm là gì, mà Bo không hỏi. Nó chạy qua anh, ra lịnh luôn: "Ông đừng chơi phây búc nữa, phây búc phù phiếm lắm"
Subscribe to:
Posts (Atom)